S
Sting Dau
Khách vãng lai
Cầu Vĩnh Tuy buổi tối đông vui hơn hẳn khi vào hè. Người người lên cầu hóng cơn gió mát lạnh mang theo hơi nước sông Hồng phả vào mặt. Đa phần là các đôi các cặp ôm ấp, hôn hít nhau. Hình như có mỗi tôi là đứng một mình, hình như thế.
Ánh đèn đường nhuộm vàng cả mặt cầu, sông Hồng mùa này cũng êm đềm, không dữ dội như những gì đang diễn ra trong lòng tôi.
Mà tôi cũng chẳng biết sông Hồng có khi nào dữ dội không nữa, vì tôi cũng chỉ mới lên HN, cuộc sống đi làm kiếm đồng tiền nó cũng vất vả, thời gian đâu, tâm trí đéo đâu mà ngắm sông ngắm biển.
Hôm nay, tròn 1 năm ex lấy chồng. Nhớ mãi cái đợt đi thực tập, nó ôm mình khóc rồi mếu máo nói sợ ra trường mỗi đứa một nơi, xa mặt cách lòng. Thế rồi nửa tháng nữa nó nói ctay chả lí do con mẹ gì. Nửa tháng nữa nó nói thằng tán nó qua nhà nó nói chuyện rồi. Có khi nó sắp lấy chồng.
Đm, đời chua chát vcl. Lúc ý đi mua kẹo về ăn mà vẫn thấy đắng. Đm rõ ràng mua kẹo chew chứ đéo phải kẹo đắng về kho thịt. Tình yêu 3 năm trong cái phòng trọ ọp ẹp nó cũng chỉ có đến thế. No xôi chán chè, cưỡi ngựa xem hoa phè phưỡn rồi nó cũng đạp mình nằm im trong cái góc mà nó gọi là kỷ niệm. Còn nó thì co cẳng chạy theo 1 theo 1 thằng công tử, hào nhoáng thôi.
Cũng dễ hiểu thôi, nó có nhan sắc, ra trường về quê thì lại mới tinh, vẫn vỗ vú tự hào là cô giáo tương lai, ngời ngời tư cách.
Haizzzzz, chả biết bây giờ em còn nhớ chút gì không nhở. Chắc em chẳng còn nhớ cái nồi cơm nguội mà em từng nói là món ngon nhất trên đời mà em từng được ăn đâu nhỉ. Có gì đâu, giữa đêm 2 đứa fang nhau song, em kêu đói, 2 đứa lục nồi cơm nguội, ăn với tí sả còn thừa trong cái chảo cũ kĩ mà e lười chưa đi rửa, thịt gà thì ăn hết từ tối rồi. 2 đứa trần truồng ngồi cạo sạch cả nồi cơm. Hihi. Chắc e quên rồi . Chắc chắn đấy.
Tự nhiên tôi bật cười khe khẽ. Hi vọng là không ai nghe thấy, không có lẽ họ nhìn tôi rồi tưởng thằng điên mất:canny:
Thôi buồn ngủ quá mai viết tiếp.:beauty:
Ánh đèn đường nhuộm vàng cả mặt cầu, sông Hồng mùa này cũng êm đềm, không dữ dội như những gì đang diễn ra trong lòng tôi.
Mà tôi cũng chẳng biết sông Hồng có khi nào dữ dội không nữa, vì tôi cũng chỉ mới lên HN, cuộc sống đi làm kiếm đồng tiền nó cũng vất vả, thời gian đâu, tâm trí đéo đâu mà ngắm sông ngắm biển.
Hôm nay, tròn 1 năm ex lấy chồng. Nhớ mãi cái đợt đi thực tập, nó ôm mình khóc rồi mếu máo nói sợ ra trường mỗi đứa một nơi, xa mặt cách lòng. Thế rồi nửa tháng nữa nó nói ctay chả lí do con mẹ gì. Nửa tháng nữa nó nói thằng tán nó qua nhà nó nói chuyện rồi. Có khi nó sắp lấy chồng.
Đm, đời chua chát vcl. Lúc ý đi mua kẹo về ăn mà vẫn thấy đắng. Đm rõ ràng mua kẹo chew chứ đéo phải kẹo đắng về kho thịt. Tình yêu 3 năm trong cái phòng trọ ọp ẹp nó cũng chỉ có đến thế. No xôi chán chè, cưỡi ngựa xem hoa phè phưỡn rồi nó cũng đạp mình nằm im trong cái góc mà nó gọi là kỷ niệm. Còn nó thì co cẳng chạy theo 1 theo 1 thằng công tử, hào nhoáng thôi.
Cũng dễ hiểu thôi, nó có nhan sắc, ra trường về quê thì lại mới tinh, vẫn vỗ vú tự hào là cô giáo tương lai, ngời ngời tư cách.
Haizzzzz, chả biết bây giờ em còn nhớ chút gì không nhở. Chắc em chẳng còn nhớ cái nồi cơm nguội mà em từng nói là món ngon nhất trên đời mà em từng được ăn đâu nhỉ. Có gì đâu, giữa đêm 2 đứa fang nhau song, em kêu đói, 2 đứa lục nồi cơm nguội, ăn với tí sả còn thừa trong cái chảo cũ kĩ mà e lười chưa đi rửa, thịt gà thì ăn hết từ tối rồi. 2 đứa trần truồng ngồi cạo sạch cả nồi cơm. Hihi. Chắc e quên rồi . Chắc chắn đấy.
Tự nhiên tôi bật cười khe khẽ. Hi vọng là không ai nghe thấy, không có lẽ họ nhìn tôi rồi tưởng thằng điên mất:canny:
Thôi buồn ngủ quá mai viết tiếp.:beauty: